KẾT TẬP CÁC THAM LUẬN VỀ TÍN ĐỒ TRẺ CAO ĐÀI VÀ CHỨC SẮC KẾ THỪA VỚI BỔN PHẬN TIẾP NỐI SỨ MẠNG HOẰNG KHAI ĐẠI ĐẠO

Gửi ngày 30/11/2025
KẾT TẬP CÁC THAM LUẬN VỀ TÍN ĐỒ TRẺ CAO ĐÀI VÀ CHỨC SẮC KẾ THỪA VỚI BỔN PHẬN TIẾP NỐI SỨ MẠNG HOẰNG KHAI ĐẠI ĐẠO
LIÊN GIAO CÁC HỘI THÁNH & TỔ CHỨC CAO ĐÀI
 
KÍNH MỪNG 100 NĂM KHAI MINH ĐẠI ĐẠO
 
  
KẾT TẬP CÁC THAM LUẬN VỀ
TÍN ĐỒ TRẺ CAO ĐÀI VÀ CHỨC SẮC KẾ THỪA
VỚI BỔN PHẬN TIẾP NỐI SỨ MẠNG
HOẰNG KHAI ĐẠI ĐẠO
 
  
ĐỊA ĐIỂM TỔ CHỨC:
THÁNH THẤT TỪ VÂN
100 THÍCH QUẢNG ĐỨC, Phường ĐỨC NHUẬN, TP.HCM
 
  
 
Thành phố HỒ CHÍ MINH, ngày 30 tháng 11 năm 2025
LƯU HÀNH NỘI BỘ
 
 
                                                                                 
                                                                                          

MỤC LỤC
 
1                                                                                                                                     Văn bản chấp thuận tổ chức chuyên đề “Tín đồ trẻ Cao Đài
                                                                                                                                       và Chức sắc kế thừa” của Bộ Dân tộc và Tôn giáo                                                                                                           v
2          Thông báo viết bài Hội thảo “Tín đồ trẻ Cao Đài và Chức sắc kế thừa
            với bổn phận tiếp nối sứ mạng hoằng khai Đại Đạo”                                             vi
3          Truyền đăng tục diệm                                                                                                  ix
 
LỢI ÍCH CỦA THÁNH GIÁO
4          Tham luận 01    Lợi ích của Thánh giáo Cao Đài đối với người tín đồ               11
5          Tham luận 02    Hãy để Thánh giáo Cao Đài trở thành năng lượng  
                                         chuyển hóa mọi nghịch cảnh thành đạo lực cho giới trẻ          19
6          Tham luận 03    Lợi ích của Thánh giáo đối với tuổi trẻ trong thời hiện đại     34
 
TRƯỞNG DƯỠNG ĐỨC TIN & XÂY DỰNG ĐỘI NGŨ CHỨC SẮC KẾ THỪA
7          Tham luận 04    Trưởng dưỡng đức tin cho người tín đồ trẻ và  
                                        xây dựng đội ngũ Chức sắc kế thừa trong thời hiện đại                     43
8          Tham luận 05    Khơi dậy lý tưởng phụng sự trong lớp trẻ:
                                        Từ đức tin đến hành đạo                                                                54
9          Tham luận 06    Trưởng dưỡng đức tin cho người tín đồ trẻ
                                        và Chức sắc kế thừa trong thời hiện đại                                      69
10       Tham luận 07    Bồi dưỡng đức tin nền tảng xây dựng tín đồ trẻ
                                        Cao Đài thời hiện đại                                                                     75
11       Tham luận 08    Trưởng dưỡng đức tin cho người tín đồ trẻ
                                        và Chức sắc kế thừa trong thời hiện đại                                      83
 
XÂY DỰNG THẾ HỆ TIẾP NỐI & CHỨC SẮC KẾ THỪA
12       Tham luận 09    Xây dựng thế hệ tiếp nối & Chức sắc kế thừa
                                        để có nguồn lực dấn thân phụng sự Đại Đạo                              87
13       Tham luận 10    Xây dựng thế hệ tiếp nối & Chức sắc kế thừa
                                        để có nguồn lực dấn thân phụng sự Đại Đạo                              99
14       Tham luận 11    Xây dựng thế hệ tiếp nối & Chức sắc kế thừa
                                        để có nguồn lực dấn thân phụng sự Đại Đạo                            114
 
 
15       Tham luận 12    Từ truyền thừa đến khai mở hành trình kiến tạo
                                        thế hệ kế thừa của Đại Đạo                                                         117
16       Tham luận 13    Sự cần thiết & cấp bách trong việc xây dựng thế hệ tiếp nối
                                        và chức sắc kế thừa để có nguồn lực dấn thân phụng sự
                                        Đại Đạo                                                                                          129
 
SỨ MẠNG – GIỮ GÌN LUẬT LỆ - VĂN MINH CÔNG NGHỆ
17       Tham luận 14    Con đường sứ mạng                                                                      135
18       Tham luận 15    Giá trị và tầm quan trọng của giữ gìn luật lệ Đạo
                                        đối với chức sắc trẻ trong thời đại hội nhập                             142
19       Tham luận 16    Tuổi trẻ Đại Đạo và vấn đề truyền thông Cao Đài
                                        trong kỷ nguyên số                                                                       147
20       Tham luận 17    Truyền đạo Cao Đài trong thời văn minh công nghệ              160
 
   
 
 
                                    


 

TRUYỀN ĐĂNG TỤC DIỆM
 
Sự ra đời của Liên Giao các Hội Thánh và Tổ Chức Cao Đài (LGHT-TCCĐ) là một nhân duyên lớn đem con cái Đức Chí Tôn lại gần nhau và hiểu biết nhau hơn, nối tiếp đường Đạo của tiền nhân đồng thời lo việc truyền thừa đạo nghiệp cho các thế hệ tương lai.
Hội thảo “Tín đồ trẻ Cao Đài và Chức sắc kế thừa với bổn phận tiếp nối sứ mạng hoằng khai Đại Đạo” là một trong những đạo sự mà LGHT-TCCĐ thực hiện nhân kỷ niệm một trăm năm Đại Đạo đánh dấu một cố gắng hướng về tương lai.
Ban Tổ chức hội thảo kết tập các bài tham luận theo từng chủ đề, nhằm giữ lại tài liệu để quý thành viên LGHT-TCCĐ tham cứu.
Trong những tham luận này chắc chắn có tâm huyết và nhiều sáng ý cùng kinh nghiệm dành cho sự mồi đèn tiếp lửa.
Tâm thành cầu nguyện Ơn Thầy soi dẫn và nguyện chúc quý Chức sắc trách nhiệm gặt hái được nhiều hoa quả tốt đẹp trong sự nghiệp trồng người, hầu được giải thoát khỏi nỗi ưu tư khắc khoải “Tiền bất kiến cổ nhân; hậu bất kiến lai giả” (Trần Tử Ngang, 661-702)
Được vậy, thế hệ cầu nối đương vi hiện tại sẽ không phụ lòng Đấng Đại Từ Phụ khi suy nghiệm lời Thầy dạy trong đàn cơ ngày 18 tháng 4 năm 1927:
“Mối Đạo Thầy đưa cho các con phăn đầu hết thì các con phải biết trách nhiệm các con cao thượng là chừng nào. Nếu các con không biết nghĩa vụ của Đạo thì làm sao xứng đáng?”(Thánh Ngôn Hiệp Tuyển, Q1)
Tin kính.
          Ban Tổ Chức
 


Tham luận 01
LỢI ÍCH CỦA THÁNH GIÁO CAO ĐÀI
ĐỐI VỚI NGƯỜI TÍN ĐỒ
                                                       Lễ sanh Thái Điện Thanh
Hội Thánh Cao Đài Minh Chơn Đạo
                                                  
Đạo Cao Đài là tôn giáo nội sinh, giáo chủ là Đức Ngọc Hoàng Thượng Đế, khai mở đạo năm Bính Dần 1926, lấy tôn chỉ Tam Giáo quy nguyên (Phật Giáo – Tiên Giáo – Nho Giáo), Ngũ chi phụcnhứt (Phật – Tiên – Thánh – Thần – Nhơn), giáo lý nền Đại Đạo do cơ bút “Thủ cơ chấp bút” hình thànhgọi là Thánh giáo,kết hợp tinh hoacủa ba nền tôn giáo lớn,lấy tình thươnglàm nền tảng, hướng đến xã hội đại đồng, chúng sanh sống trong thời kỳ Thánh đức, để chúng sanh tiến hoá đến địa vị“Thần – Thánh – Tiên – Phật”. Đức Chí Tôn cho bài thi trích Thánh Ngôn Hiệp Tuyển, quyển 1 (TNHT,Q1):
“Muôn kiếp có Ta nắm chủ quyền,
Vui lòng tu niệm hưởng ân Thiên,
Đạo mầu rưới khắp nơi trần thế,
Ngàn tuổi muôn tên giữ trọn biên”.
Trải qua một thế kỷ hình thành và phát triển, nền Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ luôn gắn liền với cơ bút. Từ Thánh ngôn, Thánh giáo và thi văn dạy đạo, hệ thống tổ chức hành chính đạo được hình thành, mang lại nhiều lợi ích thiết thực cho cộng đồng tín đồ trên phương diện vật chất, tinh thần và đạo đức tu thân, hành thiện, tinh tấn tu hành và xây dựng xã hội hoà bình an lạc. 
1. Lợi ích Thánh ngôn, Thánh giáo với việc hoàn thiện đạo đức, đức tin và tâm linh
1.1. Tu hành để hoàn thiện nhân cách hành đạo, tu thân
Tín đồ Cao Đài học đạo từ Thánh ngôn, Thánh giáo trau dồi mặt đạo đức, hoàn thiện nhân cách trong tu thân, không trốn tránh xã hội, cùng hoà mình nhập thế sống theo nguyên tắc đạo đức cơ bản, loại bỏ thói hư tật xấu để hoàn thiện bản thân. Thánh ngôn thi văn dạy đạo:
“Đức cao thì mới đáng nên người,
Đức thắng tài kia đã mấy ngươi;
Có đức có tài giềng đạo trọng,
Không tài không đức hoá không thời”.
Thánh giáo dạy tín đồ Cao Đài nhận biết được trong bản thể tìm thấy đức tin bình an trong tâm hồn, xa lánh khỏi những tranh chấp về quyền lợi, vật chất, quá trình tu họcphải biết Đạo mà hể biết đạo là phải nhập môn vào đạo nên Thánh giáo dạy: “QuVương đến trước Bạch Ngọc Kinh xin hành xác và thử thách các con. Thầy chẳng chịu cho hành xác, chúng nó hiệp Tam Thập Lục Động toan hại các con,nên Thầy sai Quan Thánh, Quan Âm đến giữ gìn các con,nhưng phần đông chưa lập minh thệ, nên chư Thần,Thánh,Tiên,Phật không muốn nhìn nhận.”  (TNHT,Q1). Thầy bảo chúng sanh có nhập môn vào Đạo tu học mới được các đấng thiêng liêng hộ trì, gia hộ để bình an mà tầm Đạo tìm về chính mình bản tánh Thánh thiện ban đầu mà Cha, Mẹ thiêng liêng ban bố.
1.2. Đức tin nền tảng tu hành
Đức tin là sức mạnh vô hình do tư tưởng hướng vào mục đích, một chủ nghĩa, một cảnh giới vô hình để có một kết quả, một chân lý. Đối với Đạo có đức tin mới có cảm ứng  nên có câu “Nhơn tâm sanh nhứt niệm, Thiên địa tất giai trị” do đức tin có Thiện có Ác nên cần phân biệt rõ:
Thiện là tin vào giá trị chân thật giữ bổn tánh Thánh thiện mà hành theo lời dạy của Đức Chí Tôn theo con đường Thiên lý cải dữ làm lành.
Ác là tin vào Tà mị tức cầu nguyện lễ bái vật phẩm, cúng kính để cầu danh lợi, khi không như ý muốn thì phỉ báng Thần, Thánh, phi lễtổn đức.
Dó đó, bản thân phải có sự khôn ngoan ấy là vật báu. Nhờ có sự khôn ngoan con người đứng trên vạn vật và tiến hoá trên con đường Đạo cũng như trên con đường Đời và đạo đức, tinh thần.
1.3. Giữ giới luật rèn luyện kỷ luật
Tín đồ Cao Đài khi nhập môn vào đạo đối với hàng tín đồ phải giữ Ngũ giới cấm. Bước qua hàng phẩm chức sắc càng cao càng giữ chắc Tứ đại điều qui, việc tuân thủ các quy tắc đạo đức giúp người tín đồ rèn luyện kỷ luật bản thân tránh xa các cám dỗ vật chất hướng tới lối sống lành mạnh, thánh thiện góp phần xây dựngThế đạo đại đồng và tạo nền tảng tiến hoá lên Thiên Đạo giải thoát.
Xã hội hiện đại vật chất phát triển nhưng đạo đức suy giảm, dễ tranh chấp và khổ đau. Người tu phải sửa tâm bỏ ham muốn, quên mình phụng sự nhân sanh đó là gần chí Thánh.Vậy muốn sửa cái tâm ta phải lấy tâm là nhứt “Tâm vốn nó thiện do phàm thể ham vật chất làm lưu mờ Thánh thiện nó đi”. Phải biết thương yêunhơn loại hơn thương mình,hãy nhìn vào đấng Cha Trời thương yêu, háo sanh vô biên chúng sanh nên bản thân phải học theo lòng háosanh.
 
1.4. Phụng sự nhân sanh đốivớicộng đồng đạo – đời, phải biết nhân nghĩa, lòng vị tha
Người đức độ cuộc sốngcó trước có sau, có thuỷ có chung không thay dạ đổi lòng, lấy tánh rộng rãi bao dung làm lợi cho nhơn sanh như Thầy dạy “Quên mình mà làm nên cho người, giúp người nên Đạo, đừng nhớ cừu riêng, chớ che lp người hiền”.
Những lợi ích và ý nghĩa chính của phụng sự nhơn sanh (phục vụ nhân loại) là một trong những nguyên tắc cốt lõi và có lợi ích thiết thực,thực hiện sứ mạng làm người: Con người khi sinh ra trên cõi đời đã mặc nhiên nhận lãnh sứ mạng thay Trời điều hành và cai quản thế giới nhân sinh. Phụng sự nhân sinh là thực hành đạo Tài thành, "bớt chỗ dư, bồi chỗ thiếu" để cuộc sống nơi thế gian có đầy đủ tính chất chân thiện, hướng đến sự an lạc cho vạn linh, Thánh giáo Thầy dạy:
“Thuỷ chung một dạ chẳng lòng lơi,
Thương Đạo mến đời chẳng đỗi dời;
Cứu nước tự hào xong trách nhiệm,
Xây đời hạnh phúc khắp nơi nơi.”[1]
Tín đồ Cao Đài tin rằng Đức Thượng Đế là đấng tạo hóa, Đấng Cha hiền của toàn nhân loại, còn Đức Diêu Trì Kim Mẫu là Mẹ hiền. Do đó, mỗi tín đồ đều là con của Đấng Cha và Đấng Mẹ, cùng chung một nguồn cội thiêng liêng. Còn đang cư trần muốn được về với các đấng Thiêng liêng phải thực hiện công quả, công trình trên đường tu tiến,làyếu tố đồnghành cùng công phu (thiền định, tu sửa tâm tánh) để người tu hành đạt được sự giải thoát. Công quả chính là giúp đời, làm những điều lợi ích cho cộng đồng, tổ quốc và nhân loại, Thánh giáo có dạy:
“Vẫn bền gan chèo thoàn độ chúng,
Quyết xã thân thủ phụng nhân sanh;
Giáo dân vi thiện nhứt tình,
Công phu, công quả, công trình đắp xây.”[2]
1.5. Phát huy lòng hy sinh, đặt lợi ích chung lên trên 
Tinh thần phụng sự cộng đồng trong Cao Đài giáo hàm chứa ý nghĩa của sự hy sinh. Người tu phải biết đặt quyền lợi chung của xã hội, của nhân loại lên trên quyền lợi cá nhân,điều gì làm lợi cho mình mà thiệt hại cho người thì phải hy sinh từ bỏ, Thánh giáo có dạy:
“Nền Đại Đạo Cao Đài xoay chuyển;
Kêu nhân đồng thể hiện cùng lo,
Giành độc lập, giữ tự do;
Bảo yên chánh thể chí lo độ đời.”[3]
2. Lợi ích tinh thần vàtu sửa bản thân, phát huy lòng từ bi, bác ái, tạo dựng lối sống đạo đức, văn minh và hòa bình trong cuộc sống 
2.1. Tạo niềm tin vững chắc cho tín đồ an lạc tâm hồn
Cứu khổ nhơnsanhvàlập đứclà mục tiêu của Đạo Cao Đài.Từ thiệnvà công quả giúp tín đồ tích lũy công đứcđem lại an bình và giải thoáttheo lời dạy của Đức Thượng đế, thể hiện tình thương, Kinh Sám hối có dạy:
“Thấy người gặp lúc tai nguy,
Ra tay tế độ ấy thì lòng nhơn”.
Trong đạo Cao Đài, phụng sự nhơn sanh không chỉ là trách nhiệm đạo đức, mà còn là con đường tu luyện thiết yếu, giúp người tín đồ thăng tiến trên con đường tâm linh, đồng thời mang lại lợi ích to lớn và thiết thực. Mục tiêu chính của việc tu hành là đạt được sự giải thoát khỏi vòng luân hồi sinh tử, đạt tới cõi cực lạc vĩnh hằng.Tôn chỉ, mục đích của nền đạo là “Thế đạo đại đồng" và "Thiên đạo giải thoát" là hai mặt của cùng một con đường bổ trợ lẫn nhau. Tu hành nhằm đạt Thiên đạo giải thoát, đồng thời xây dựng Thế đạo đại đồng hướng đến đời sống Chân – Thiện – Mỹ.
2.2. Chí thành nền tảng của đạo
Người giữ đạo mà không chí thành, dầu cho học rộng hiểu sâu cũngkhông trong thành đạo. Ấy vậy,đức chí thành là nền tảng của Đạo, tức là “Tánh Mạng”.Trong bài niệm hương hương có câu “Đạo gốc bởi lòng thành tính hiệp”. Thánh giáo dạy “Vào nơi đạo đức rồi dầu cho phải cắt ái ly gia, chia tình, sẻ nghĩa, máu thịt đoạn ly mà làm cho tròn trách nhiệm xứng đáng của mình, để hiến thân chuộc sanh mạng cho muôn ngàn kẻ đồng bào, thì cái đau đớn thường tình, sự khổ tâm ở thế kia, đau khổ nào có tiếc. Ấy là cử chỉ của các bậc Thánh trước tìm mối Chơn Đạo như thế, chư đạo hữu nên ghi.”.
Như vậy bản thân muốn rèn luyện, sửa chữa chính mình, cần biết hy sinh cho nền Đại Đạo. Hãyhiến dâng cả đời mình, bằng sức lực, trí tuệ, tài năng trên bước đường học đạo cũng như “Hoằng khai Đại Đạo, phổ độ chúng sanh”. Đólà trách nhiệm thiêng liêng giao phó làm tròn hai chữ “Tình Thương mới đặng lời giáo huấn của Thầy.
2.3. Học giáo lý, mở mang trí huệ và tiến hoá tâm linh, mang lại nhiều lợi ích như giúp hiểu sâu hơn về tôn giáo, củng cố đức tin, trang bị kiến thức để phân biệt đúng sai. Sống đạo tốt hơngiúp con người hiểu và thực hành giáo huấn của tôn giáo, phân biệt được các giáo lý sai lầm và có thể truyền bá tôn giáo của mình một cách hiệu quả hơn. Tu Chơn Thiệp Quyết có dạy:
“Tu thì chớ bôn chôn nóng nảy,
Tu thì cho phải, quấy phân minh;
Chánh, tà, chơn, nguỵ được rành,
Phật, Trời mới chứng cho rằng minh tu.”
3. Lợi ích cộng đồng, xã hội của giáo lý Cao Đài
3.1.Xây dựng xã hội hoà bình, văn minh
Giáo lý Cao Đài dạy tín đồ mục tiêu tối thượng của đạo Cao Đài là hòa bình thế giớigọi là "Thế giới hòa bình" hay "Đời Thánh đức", xây dựng một xã hội đại đồng, nơi mọi người sống trong tình thương yêu và công bình. Đức Chí Tôn dạy về thương yêu: "Sự thương yêu là giềng bảo sinh của càn khôn thế giới. Bởi thương yêu mà vạn loại hòa bình càn khôn an tịnh". Tình thương yêu vô điều kiện là nền tảng để hóa giải mọi hận thù, xung đột, dẫn đến hòa bình bền vững. Đó là sự hướng thượng vươn tới một nền văn hóa thiên đàng ngay tại chốn trần gian. Kinh Cúng tứ thời hằng ngày người tín đồ luôn luôn cầu nguyện: "Nam mô Tứ nguyện Thiên hạ thái bình".
3.2. Đạo Cao Đài là một tôn giáo nội sinh tại Việt Nam, mang đậm bản sắc văn hóa dân tộc:
Tôn giáo nội sinh, văn hóa nội tại, hình thành hiện hữu trong dân tộc Việt Nam, trong bối cảnh văn hóa Việt Nam, nên từ ngôn ngữ, kiến trúc thờ tự, trang phục, đến lối sống của tín đồ đều mang dấu ấn và bản sắc văn hóa truyền thống.
Hòa nhập phong tục truyền thống,qua các nghi lễ trong đạo Cao Đài, như cưới hỏi, tangtế, cầu siêu, v.v., đều được tổ chức dựa trên nguyên tắc và triết lý của đạo, nhưng không hề xa lạ mà rất gần gũi với phong tục truyền thống của người Việt ở Nam Bộ. Điều này cho thấy đạo đã khéo léo kết hợp tinh thần đạo đức tôn giáo vào các tập quán văn hóa dân gian.
Nhìn chung, đạo Cao Đài không chỉ là nơi sinh hoạt tôn giáo mà còn là một thiết chế góp phần duy trì và lan tỏa các giá trị văn hóa, đạo đức truyền thống, hướng tín đồ tới lối sống lành mạnh, có trách nhiệm với gia đình và xã hội, phù hợp với thuần phong mỹ tục của dân tộc Việt Nam.
3.3. Thánh giáođóng góp nhiều lợi ích trong việc xây dựng gia đình hạnh phúc và bền vững
Đề cao tìnhnghĩa vợ chồngsống hòa thuận, tôn trọng và chung thủy với nhau. Nghi thức Hôn phối tại Thánh thất được tổ chức trang trọng, nhắc nhở đôi lứa về trách nhiệm và nghĩa vụ xây dựng tổ ấm.Tu Chơn Thiệp Quyết Thầy có dạy:
“Đạo quân tử vợ chồng gây mối,
Mối cang thường, giòng dõi trỗ nên;
                                 Một lòng một dạ vững bền,
Sớm khuya dạy bảo nhủ khuyên ngọt ngào”.
Dạy con cái hiếu thảo, biết vâng lời lòng hiếu thảo là một trong những giá trị cốt lõi của đạo Cao Đài, hòa quyện với truyền thống "Tiên học lễ, hậu học văn" của dân tộc.Con cái được giáo dục phải kính trọng, phụng dưỡng cha mẹ, biết ơn công sinh thành dưỡng dục.Giáo lý này giúp duy trì nề nếp gia phong, tạo sự gắn kết giữa các thế hệ trong gia đình.Tu Chơn Thiệp Quyết Thầy dạy:
“Ỷ mình đủ cánh, đủ lông,
Quên ơn Cha, Mẹ phủi công Ông Bà”.
Thực hành đức tính tiết kiệm, liêm chính,những đức tính này giúp gia đình ổn định về kinh tế, tránh được sự túng thiếu dẫn đến mâu thuẫn.Kinh Sám Hối dạy:
“Khá tiết kiệm hằng ngày no đủ,
Tính siêng năng lam lụ làm ăn;
                                 Lòng chừa biếng nhác kiêu căng,
                                Của tiền lãng phí không ngằn phải tiêu”.
Thánh giáođạo Cao Đài cung cấp một khuôn khổ đạo đức vững chắc, gìn giữ những giá trị truyền thống tốt đẹp, xây dựng mối quan hệ hài hòa, hạnh phúc và bền vững.
3.4. Trong Thánh giáo đạo Cao Đài dạy tín đồ có ý thức trách nhiệm với cộng đồng:
Đoàn kết, yêu thương lẫn nhau, tạo nên tập thể trong hoạt động đạo sự và đời sống, cộng đồng nội bộ vững chắc, là tôn giáo có tổ chức chặt chẽ theo hệ thống từ trung ương, Hộithánh đến địa phương Họ đạo, tạo thành một mạng lưới kết nối tín đồ. Mỗi Họ đạo như một đại gia đình lớn, nơi các tín đồ sinh hoạt tôn giáo chungthường xuyên qua các buổi lễ cúng tứ thời, các kỳ cúng lớn trong năm, và các buổi học đạo là dịp để tín đồ gặp gỡ, giao lưu, chia sẻ niềm vui,nỗi buồn và hỗ trợ lẫn nhau trong cuộc sống.Thánh Ngôn Hiệp Tuyển Thầy dạy:
“Chẳn quản đồng tông mới một nhà,
Cùng nhau một Đạo tức cùng cha;
Nghĩa nhân đành gởi thân trăm tuổi,
Dạy lẫn nhau cho đặng chữ hoà”.
3.5. Thánh giáoCao Đài dạy tín đồ bài trừ mê tín dị đoan:
Hướng con người đến sự hiểu biết chân chính về tâm linh và vũ trụ, tránh những hành vi mù quáng.
Việc bài trừ mê tín dị đoan được thể hiện qua việcthờĐức Thượng Đế Chí Tônbằng biểu tượng là Thiên Nhãn,tập trung vào cội nguồn thiêng liêng chung, loại bỏ việc thờ cúng tạp nham.
"Nhãn thị chủ Tâm,
Lưỡng quang Chủ tể,
Quang thị Thần,
Thần thị Thiên,
Thiên giả ngã dã."
Thiên Nhãn tượng trưng cho sự quan sát không ngừng của Thượng Đế đối với mọi hành động thiện ác của con người, chứng minh cho lòng thành của tín đồ. Điều này nhắc nhở mỗi người sống lương thiện, giữ gìn giới luật.
Thiên Nhãn không chỉ là một biểu tượng thờ phượng mà còn là lời nhắc nhở về đạo đức, sự giác ngộ tâm linh và lòng tin tuyệt đối vào một Đấng Tối Cao luôn hiện diện và hướng dẫn nhân loại đến sự hòa bình và hạnh phúc.
Kết luận
Nhận thức từ tín đồ, lợi ích học từ giáo lý, Thánh giáo cải sửa từng lời một, đưa mình vào khuôn khổ từng lời dạy mà rèn luyện từng phút, từng giây mọi nơi, mọi lúc. Xây dựng kế hoạch, lộ trình, đưa ra biện pháp cụ thể:Như thọ khổ phải kiên nhẫn lắng nghe, nhẫn nại không tỏa thái độ chê bai, kỳthị hoặc nóng tính làm gián đoạn câu chuyện gây ức chế người muốn giải bày. Khi người đối diện ta nói ra hết lời lòng mình muốn nói tức tâm ta họ nhẹ đi mà giảm sự giận dữ hay buồn lòng. Ta làm vậy được đã gieo vào lòng họ hạt ging yêu thương không còn hận thù. Nên ta dẫn vui lòng nghe để giúp họ bớt khổ đau).
Tự nâng cao trình độ giáo lý, lý luận thực tiễn hiểu rõ và cụ thể hóa lời dạy của Thầy, các Đấng thiêngliêng cho thấu tình đạt lý.
Học hỏi từ quý Anh Lớn, các Huynh Tỷ cũng như các Đệ Muội và sưu tầm kinh sách từ trang mạng xã hội, kênh truyền thông để nâng cao hiểu biết bản thân.
Chia sẻ sự hiểu biết của mình đến với đồng đạo cũng như mọi người từ đó nâng cao năng lực, cũng như vững vàng về lý luận thực tiễn. Quá đó, tự đánh giá lại năng lực thực sự của mình mà cần khắc phục sự yếu kém bản thân.
Giáo lý Cao Đài mang lại lợi ích cho cộng đồng bằng cách khuyến khích lối sống đạo đức, hài hòa giữa vật chất và tinh thần, và thúc đẩy tinh thần "nhập thế" tích cực vào các hoạt động xã hội. Cụ thể, giáo lý này góp phần xây dựng một xã hội nhân ái, đoàn kết, và có trách nhiệm hơn thông qua các giá trị như làm "công quả", giúp đỡ người khác và đóng góp cho cộng đồng.

 
Tham luận 02
HÃY ĐỂ THÁNH GIÁO CAO ĐÀI TRỞ THÀNH   NĂNG LƯỢNG CHUYỂN HÓA MỌI NGHỊCH CẢNH THÀNH ĐẠO LỰC CHO GIỚI TRẺ                                                     
Chánh Phối sư Thượng Phong Thanh
Hội Thánh Cao Đài Tiên Thiên
 
                                                 
Giữa thời đại công nghệ bùng nổ, khi con người có thể chạm đến mọi tri thức chỉ bằng một cái chạm tay, thì chính lúc ấy, tâm hồn lại trở nên trống rỗng hơn bao giờ hết. Tuổi trẻ hôm nay lớn lên trong một thế giới đầy cơ hội nhưng cũng chất chứa vô vàn nghịch cảnh: áp lực thành công, khủng hoảng niềm tin, cô đơn trong những kết nối ảo và nỗi sợ bị bỏ lại phía sau. Giữa những biến động ấy, không ít người trẻ lạc mất chính mình, chạy theo vật chất mà quên mất tiếng gọi của linh hồn. Thế nhưng, giữa bóng tối của hoang mang, Thánh giáo Cao Đàinhư một ngọn đèn vô vi, âm thầm soi sáng con đường trở về. Thánh giáo không dạy con người né tránh khổ đau, mà dạy cách chuyển hóa khổ đau thành sức mạnh nội tâm. Giáo lý các tôn giao đều cho rằng: “Khổ là cửa ngõ của giác ngộ.” Lời ấy chính là chìa khóa giúp người trẻ hiểu rằng: trong mỗi nghịch cảnh đều ẩn chứa hạt giống giác ngộ, trong mỗi giọt nước mắt đều có thể nảy sinh Đạo lực, nếu ta biết nhìn bằng con mắt của Từ Bi và Trí Huệ.
Tuổi trẻ học Đạo không phải để rời bỏ đời, mà để thấy Đạo trong Đời, hành xử giữa trần thế bằng tâm bất động. Khi biết lấy khổ làm thầy, lấy nghịch cảnh làm bạn, thì mỗi thử thách đều trở thành bước đệm nâng linh hồn lên một tầng sáng mới. Và chính khi ấy, Thánh giáo không còn là lời dạy trên trang giấy, mà là nguồn năng lượng sống động, tiếp sức cho hành trình vươn lên của cả một thế hệ. “Hãy để Thánh giáo Cao Đài trở thành năng lượng chuyển hóa mọi nghịch cảnh thành đạo lực cho giới trẻ”, không chỉ là lời kêu gọi tu học, mà là một thông điệp thức tỉnh. Bởi khi thanh niên biết quay về với ánh sáng của Thánh giáo, họ sẽ không còn sợ hãi trước khổ đau, mà biết dùng chính khổ đau để trưởng thành, để phụng sự, để sống đời sống đạo giữa cuộc đời đầy biến động. Đó chính là con đường từ phàm hóa Thánh, từ khổ đau hóa giải thoát, từ con người yếu đuối trở thành người mang ánh sáng của Thầy giữa thời đại mới.
Đề tài Hãy để Thánh giáo Cao Đài trở thành năng lượng chuyển hóa mọi nghịch cảnh thành Đạo Lực cho giới trẻkhông chỉ mang tính khích lệ, mà còn là một tuyên ngôn tinh thần của thế hệ Tự Giác Hóa. Bởi lẽ, Thánh giáo không dạy con người trốn khổ, mà dạy cách vượt khổ bằng trí huệ, hành Đạo bằng tâm từ, và biến khổ thành Đạo Lực,thứ năng lượng vô vi giúp con người đi giữa đời mà không bị đời cuốn trôi. Khi giới trẻ biết lấy nghịch cảnh làm nơi rèn tâm, lấy khổ đau làm chất liệu luyện hồn, thì chính họ đang hóa thân thành “những ngọn đuốc vô vi” soi sáng nhân gian.
Thánh giáo Cao Đài không chỉ là hệ thống giáo lý, mà là nguồn năng lượng sống động, giúp mỗi người trẻ nhận ra: khổ không phải là hình phạt, mà là bài học thiêng liêng; thất bại không phải là dấu chấm hết, mà là khởi điểm của giác ngộ. Một tâm hồn được soi sáng bởi Thánh giáo sẽ biết cảm tạ nghịch duyên, biết đứng vững giữa bão tố mà vẫn giữ lòng thanh tịnh, biết yêu thương thay vì oán hận, cảm thông thay vì phán xét. Vì vậy, khi chúng ta nói “Hãy để Thánh giáo Cao Đài trở thành năng lượng chuyển hóa mọi nghịch cảnh thành Đạo Lực cho giới trẻ”, ấy là lời mời gọi quay về với nội tâm sáng suốt và bản thể thiêng liêng của chính mình. Đó là hành trình không chỉ để vượt qua đời, mà là để thăng hoa cùng đời, để mỗi nghịch cảnh không còn là bóng tối, mà trở thành ánh sáng khởi nguồn của Đạo Lực, đưa tuổi trẻ bước vào con đường Tự Giác – Tự Độ – Tự Thành.
1. Thánh giáo – Ngọn đèn soi trong đêm tối của thời đại
1.1. Thánh giáo – Di sản thiêng liêng cho nhân loại đang lạc hướng
Khi nhân loại bước vào thế kỷ XXI, ta đang chứng kiến một thời kỳ chưa từng có trong lịch sử: khoa học tiến như vũ bão, công nghệ mở ra muôn điều kỳ diệu, nhưng cũng chính lúc ấy, con người lại đánh mất phương hướng của linh hồn. Trí tuệ nhân tạo phát triển, nhưng “trí tuệ tâm linh” thì héo úa; tiện nghi vật chất dư thừa, nhưng lòng người lại trở nên thiếu thốn yêu thương. Người ta biết chế tạo máy móc biết nói, biết học, nhưng lại quên cách lắng nghe nhau, quên cách nói chuyện với chính mình. Giới trẻ hôm nay được dạy cách kiếm tiền, cáchthành công, nhưng rất ít người được dạy cách kiếm lại chính mình, tìm lại phần chân thật và sáng suốt đã bị che khuất bởi ồn ào của thế gian.
Trong khung cảnh đó, Thánh giáo Cao Đài xuất hiện như một ngọn đèn vô vi, một nguồn sáng thiêng giữa thời đại vô minh tinh vi nhất. Ánh sáng ấy không phải để tạo ra một tôn giáo mới, mà là để gom muôn đạo về một mối, để con người nhớ rằng: Dù khác nhau về danh xưng hay nghi lễ, nhưng mọi tôn giáo đều cùng hướng về một Nguồn Sáng – Thượng Đế, Đại Linh Quang của Vũ trụ. Như lời Đức Chí Tôn dạy trong Thánh Ngôn Hiệp Tuyển:“Thầy đến chẳng phải để lập thêm một đạo, mà để gom muôn đạo về một mối, làm cho con người biết hiệp cùng Thầy mà thành Thánh”. Thánh giáo đến không phải để trói buộc bằng giáo điều, mà để mở khóa cho tâm linh bị giam cầm trong sợ hãi và vô minh. Không phải để con người cúi đầu, mà để con người đứng dậy với ánh sáng trong tim. Trong ánh sáng của Thánh giáo, mỗi khổ đau không còn là án phạt, mà là bài học để luyện tâm, mỗi nghịch cảnh không còn là rào cản, mà là cửa ngõ để thức tỉnh.
Tuổi trẻ hôm nay nếu hiểu được tinh thần đó, sẽ nhận ra rằng Đạo không nằm ở hình thức, mà ở tâm biết hướng thượng. Thánh giáo không phải là bộ luật khô khan, mà là nghệ thuật sống trong tỉnh thức, là hơi thở của tình thương và trí huệ. Khi biết nhìn cuộc đời bằng đôi mắt của Từ Bi, khi biết đối diện khổ đau bằng tâm không oán hận, người trẻ sẽ thấy rằng Thánh giáo không xa xôi, mà đang sống, đang thở trong chính từng nhịp tim mình. Và chính khi ấy, họ hiểu rằng Thánh giáo Cao Đài không chỉ là di sản của tiền nhân, mà là nguồn năng lượng cứu rỗi nhân loại hôm nay, một di sản thiêng liêng mà nếu biết tiếp nhận, tuổi trẻ có thể dùng để chuyển hóa mọi khổ đau thành Đạo Lực, soi sáng cho mình và cho cả thế giới đang lạc hướng.
1.2. Thánh giáo – Cẩm nang chuyển hóa tâm linh giữa dòng đời
Thánh giáo không dạy trốn đời. Trái lại, Đức Chí Tôn dạy người tu phải sống giữa đời mà vẫn giữ được Đạo, phải biết bước vào dòng xoáy cuộc sống để tôi rèn tâm tánh, như vàng phải qua lửa mới thành chân kim. Đạo không phải là chỗ ẩn náu của những tâm hồn yếu đuối, mà là ngọn đuốc soi sáng con đường giữa phong ba trầnthế, giúp con người tìm thấy ý nghĩa trong chính nghịch cảnh của đời mình. Tuổi trẻ hôm nay, giữa thế giới biến động, dễ gặp phải những khủng hoảng – thất bại trong công việc, tổn thương trong tình cảm, mất phương hướng sống, hoặc cảm giác cô đơn trong hành trình khẳng định bản thân. Nhưng nếu biết chiêm nghiệm qua lời Thầy dạy, họ sẽ nhận ra rằng: “Mỗi khổ đau là một bài học của linh hồn.”
Thánh giáo không dạy con người sợ khổ, mà dạy biết chuyển hóa khổ đau thành sức mạnh nội tâm. Bởi lẽ, khổ đau không phải kẻ thù, mà là vị thầy nghiêm khắc nhất của linh hồn. Trong những lúc yếu lòng nhất, chính lời Thánh giáo lại là liều thuốc tinh thần– nhắc ta nhớ rằng mình không cô độc, bởi Thầy vẫn luôn ở trong mỗi hơi thở, trong mỗi bước đi của ta. Giữa thời đại mà tâm lý giới trẻ dễ tổn thương, dễ buông xuôi trước áp lực, thì “học Đạo để hiểu mình”trở thành chìa khóa phục hồi tinh thần. Đó là hành trình của tỉnh thức, nơi con người không chạy trốn cảm xúc, mà học cách nhìn sâu vào nỗi đau để chuyển hóa nó thành ánh sáng. Khi ấy, khổ đau không còn là bóng tối, mà trở thành ngọn đèn dẫn lối tâm linh. Thánh giáo Cao Đài dạy ta rằng, tu không phải để rời xa cuộc đời, mà là để sống trọn vẹn hơn giữa đời. Người học Đạo không đứng ngoài khổ đau, mà biết nhìn thấu bản chất của nó để không bị cuốn vào dòng đời. Tuổi trẻ khi biết dùng Đạo làm gương soi, sẽ nhận ra rằng: chính mỗi thử thách, mỗi giọt nước mắt, là một nấc thang giúp họ tiến gần hơn đến sự giác ngộ.
Và đó chính là tinh hoa của Thánh giáo – cẩm nang sống động giúp con người biến khổ đau thành Đạo lực, biến nghịch cảnh thành cơ hội để lớn lên trong tâm linh. Thánh giáo không nằm trên bàn thờ, mà hiện hữu trong từng hơi thở tỉnh thức, từng lựa chọn giữa đúng và sai, từng lần biết mỉm cười trước khó khăn mà không oán trách đời. Thánh giáo chính là bản đồ chỉ đường cho tâm hồn, để dù đi giữa dòng đời cuộn xoáy, ta vẫn biết hướng về bờ bến bình an – nơi Thầy và con không còn cách biệt, nơi con người sống bằng ánh sáng của tình thương và trí huệ, giữa một thế giới vẫn còn nhiều bóng tối.
1.3. Thánh giáo – Lời mời gọi tái sinh nội tâm
Nếu chỉ nhìn Đạo bằng con mắt hình thức – thấy Thánh Thất, nghi lễ, phẩm vị, y phục – thì con người mới chỉ chạm vào vỏ ngoài của Đạo, chứ chưa thấu được hơi thở sống động của Thánh giáo. Đạo không chỉ nằm trong hình tướng, mà chính là dòng năng lượng vô vi đang chảy trong tâm mỗi người, chờ ngày được khơi dậy. Khi một người trẻ biết lắng nghe bằng tâm thức tĩnh lặng, họ sẽ nhận ra rằng Thánh giáo không chỉ là giáo lý để học, mà là tiếng gọi của linh hồn muốn trở về nguồn sáng. Thánh giáo Cao Đài là lời mời gọi tái sinh nội tâm– tái sinh không phải theo nghĩa thân xác, mà là sự hồi sinh của tâm linh, của phần sáng trong con người bị phủ mờ bởi dục vọng, tham vọng và nỗi sợ. Khi một thanh niên đọc được lời Thầy: “Thầy là các con, các con là Thầy, nếu các con biết quay về Tâm Linh của mình.” Họ sẽ hiểu rằng Đức Chí Tôn không ở xa, không ở tận cõi vô cùng, mà ở ngay trong tâm ta. Chính trong khoảnh khắc tỉnh thức đó, con người nhận ra: Thầy – Trò vốn là Một, chỉ vì mê mà thành hai, chỉ vì vọng mà quên mất chân tâm.
Tuổi trẻ hôm nay khát khao được “làm lại”, được “bắt đầu lại”, được “trở thành một người tốt hơn”. Nhưng Thánh giáo dạy rằng sự bắt đầu thật sự không ở bên ngoài, mà là sự tái sinh trong nội tâm– khi con người chịu dừng lại, chiêm nghiệm, và buông bỏ điều giả tạo để trở về với chân thật. Mỗi lần biết hối lỗi, biết yêu thương, biết tha thứ – ấy chính là một lần linh hồn được tái sinh trong ánh sáng của Thầy. Không ai ở ngoài ơn cứu độ, vì mỗi người đều mang trong tâm một hạt giống Thánh, chỉ chờ được đánh thức qua khổ đau và giác ngộ. Khi người trẻ biết soi rọi tâm mình bằng ánh sáng Thánh giáo, họ sẽ thấy rằng: ngay trong những đổ vỡ, vẫn có mầm sống thiêng liêng đang trỗi dậy; ngay trong bóng tối, vẫn có tia sáng chờ được nhận ra. Tái sinh nội tâm chính là con đường để từ phàm hóa Thánh, để từ lầm lỗi mà trở về với Chân Ngã – đó là phép mầu nhiệm mà Thánh giáo ban tặng cho mỗi linh hồn trong hành trình tìm về nguồn cội Thiêng Liêng.
2. Nghịch cảnh – Pháp tu của người trẻ trong kỷ nguyên mới
2.1. Khổ đau không phải hình phạt – mà là bài học tiến hóa
Trong ánh sáng của Thánh giáo Cao Đài, khổ đau không phải là sự trừng phạt của Thượng Đế, mà là bài học tiến hóa tất yếu của linh hồn trên đường trở về cùng Nguồn Sáng. Nếu niềm vui là phần thưởng cho sự trưởng thành, thì khổ đau chính là người thầy nghiêm khắc nhưng đầy từ bi, đến để giúp ta nhận ra giá trị thật của đời sống. Đức Lý Giáo Tông từng dạy: “Không có một linh hồn nào thành Thánh mà không qua khổ. Khổ là phương tiện để luyện tâm, như gió thổi mới biết cây cứng.” Lời dạy ấy mở ra một chân lý lớn lao: khổ là trường học của linh hồn. Không ai có thể đạt đến sự thanh cao nếu chưa từng đi qua vực sâu của thử thách. Bởi lẽ, chính trong khổ đau, ta mới học được sự nhẫn nại, khiêm cung, cảm thông và buông xả. Khi mọi thứ đều thuận lợi, ít ai chịu soi mình; nhưng khi đời đưa đến nghịch cảnh, đó chính là lời nhắc để ta quay vào bên trong, nhìn lại tâm và thấy rõ bản ngã.
Giới trẻ ngày nay thường sợ thất bại, sợ bị tổn thương, sợ mất mát. Nhưng Thánh giáo dạy rằng: thất bại chỉ là lớp vỏ của thành công, mất mát chỉ là cách Thượng Đế dạy ta biết trân quý. Nghịch cảnh không phải là chướng ngại, mà là cơ hội để linh hồn lớn lên. Khi ta dám đối diện với khổ đau, thay vì chạy trốn nó, ta bắt đầu bước vào con đường của Đạo Lực– con đường của nội tâm kiên cường và trí huệ bừng sáng. Đạo Lực không phải là sức mạnh để chống lại đời, mà là sức mạnh để đứng vững giữa đời mà không bị đời cuốn đi. Khi ta hiểu khổ, ta không còn oán đời, mà biết ơn đời; không còn sợ đau, mà biết dùng đau làm thầy. Chính trong từng giọt nước mắt, từng nỗi cô đơn, từng thất bại thầm lặng – Thượng Đế đang giáo hóa ta một cách âm thầm và sâu sắc nhất.
Như vàng qua lửa, linh hồn qua khổ đau sẽ sáng hơn, trong hơn, và mạnh mẽ hơn. Tuổi trẻ nếu biết nhìn khổ bằng con mắt của Đạo, họ sẽ thấy đó không phải là dấu chấm hết, mà là cánh cửa mở ra sự tái sinh nội tâm. Và khi khổ đau được chuyển hóa thành Đạo Lực, người trẻ sẽ không còn bị hoàn cảnh khuất phục, mà ngược lại, dùng chính hoàn cảnh để tỏa sáng ánh sáng Thiêng Liêng trong mình, để từng bước tiến gần hơn đến Thầy – đến bản thể Thánh trong chính họ.
2.2. Đạo Lực – năng lượng nội sinh của người hành Đạo
Đạo Lực không phải là sức mạnh thể xác, cũng không đến từ tri thức thế gian hay quyền lực xã hội. Đạo Lực là nguồn năng lượng vô vi phát sinh từ Tâm và Trí, làlực sống thiêng liêngxuất hiện khi con người biết thuận theo Thiên lý, sống đúng với Chân – Thiện – Mỹ. Trong Thánh giáo Cao Đài, Đạo Lực là phần sáng vô hình nhưng mạnh hơn mọi quyền năng hữu hình, là sức mạnh giúp con người đứng vững trước nghịchcảnh mà không đánh mất bản tâm. Khi người trẻ biết giữ Giới để thanh lọc thân, hành Tâm để điều phục ý, và soi mình bằng Thánh giáo để khai mở Trí, họ dần tích lũy được năng lượng vô vi – dòng điện tinh thần của Thượng Đếđang chảy qua từng hơi thở của họ. Năng lượng ấy không thể nhìn thấy, nhưng có thể cảm nhận qua tâm an, trí sáng, lời hòa, hành thiện.
Chính trong “bất động giữa muôn biến” ấy, Đạo Lực được khai sinh. Khi thế gian xoay vần, khi lòng người đổi thay, người có Đạo Lực vẫn giữ được bình tĩnh, bao dung và sáng suốt. Họ không bị lôi kéo bởi vật dục, không đánh mất mình trong danh lợi, không rơi vào cực đoan giữa thương và ghét. Họ biết dùng tâm tĩnh để hóa giải động, dùng ánh sáng nội tâm để soi rọi bóng tối của vô minh. Người trẻ có Đạo Lực không cần phô trương, vì sức mạnh của họ tỏa ra từ sự an nhiên và nhân hậu. Trong mỗi hành động, lời nói và suy nghĩ của họ, đều có năng lượng của sự tỉnh thức – năng lượng có thể làm dịu người khác, truyền cảm hứng thiện lành, và khơi dậy lòng tin yêu nơi mọi người. Đạo Lực chính là “nguồn pin thiêng liêng”mà Thánh giáo trao tặng cho mỗi người biết hành Đạo, để khi mệt mỏi, họ có thể tự nạp lại bằng thiền định, bằng lời Kinh, bằng hơi thở hướng về Thầy.
Tuổi trẻ hôm nay, giữa cơn lốc công nghệ và mạng xã hội, rất dễ đánh mất năng lượng tâm linh của mình – khi sống vội, nghĩ nhanh, cảm hời hợt. Nhưng nếu họ biết nuôi dưỡng Đạo Lực qua mỗi việc thiện, mỗi buổi tịnh tâm, mỗi lần vượt qua cơn giận hay nỗi sợ, thì họ đang tái kết nối với dòng năng lượng thiêng liêngcủa vũ trụ. Đó chính là năng lượng chuyển hóa nghiệp lực thành ánh sáng, là ngọn lửa giúp họ vừa sống tròn đạo người – ( XEM TIEP TRANG 2 )